1. Trong lúc yêu, phụ nữ:
- Ko nên ghen tuông quá đà, càng không nên đay nghiến tình cũ. Điều đó vừa chứng tỏ mình thiếu tinh tế và tự hạ thấp giá trị bản thân. Mình rõ ràng đang đứng trước, đứng ở hiện tại mà cứ thích thụt lùi lại phía sau, phía quá khứ là thế nào? Ghen đúng chỗ đúng lúc. Đàn ông khôn ngoan sẽ biết đâu là kho báu đâu là vàng mã để xác định gắn bó hoặc chỉ vui qua đường.
- Nên đặt mình vào vị trí của đối phương. Những lúc cãi vả, lửa giận bốc lên đầu,đàn bà còn khóc lóc, la hét, vẫy vùng, bỏ đi. Còn đàn ông không khóc được, càng ko rộng mồm ra gào như đàn bà được, nên lúc giận biết trút đi đâu?! Đừng thấy người ta im mà làm tới, gặp phải thằng vũ phu thì bác sĩ răng hàm mặt lại có thêm khách hàng thân thiết. Cái gì cũng có mức độ. Còn nếu mình biết điều tiết, im lặng đúng chỗ mà nó còn cố tình gây sự thì bỏ đi. Bỏ đi luôn, đừng về.
- Ko nên tự làm đau mình. Tuyệt đối đừng tự hành hạ mình bằng cách bỏ bữa đến ngất xỉu, hay cố gắng đâm đầu vào cái cột điện nào đó. Đừng tỏ ra tội nghiệp, chả ích gì đâu, khi trận cãi vả còn đang phừng phừng. Càng ko được cắt cổ tay, không treo cổ, ko các thể loại tự tử. Vì đàn ông chỉ làm mình tổn thương, còn mình lại đi tự giết mình. Ngu quá! Sau này rồi cơn giận nào cũng qua đi, đàn ông còn đẹp, tự nhiên mình dòm thấy gớm. Hay chưa?
- Không nên quá phụ thuộc cả về tình cảm lẫn tiền bạc. Cái này không nói nhiều, cứ tưởng tượng đàn bà mà như vậy thì giống các con vi khuẩn sống ký sinh, chủ thể mà chết thì cũng lăn đùng ra chết. Tiếc một đời hồng hoa! Tự kiếm cho mình một niềm vui hoặc một đam mê nào đó, rồi lỡ có đường ai nấy đi thì còn thấy mình hữu ích - ích ra là cho chính mình mỗi sáng thức dậy.
2. Sau khi yêu, đàn ông nên:
- Sau chia tay, dù vì bất cứ lí do gì hay nóng giận cỡ nào, hay mình đang bị oan ức ra sao cũng không nên public một thông tin gì về cuộc tình đã qua lên facebook, nếu ko muốn gắn cho cái mác "mặc váy". Chuyện 2 người, hay rộng ra là chuyện 2 bên gia đình còn chưa thông đầu thông đuôi, lại mang lên cho cả trăm người mổ xẻ. Cái mình nhận lại được là gì? Một miếng bánh mà trăm người giành thì cuối cùng nó còn nguyên vẹn, đẹp đẽ ko?
- Còn nếu lỡ có "bung lụa" lên face rồi thì trong lúc yêu có tiêu tốn bao nhiêu cũng đừng đem ra đếm rồi sẵn tiện mang tình cảm ra cân. Ôm ấp nhau bao nhiêu lần, đếm được không? Cười với nhau bao nhiêu trận, đếm được ko? Hai phạm trù không liên quan nhau thì làm sao gộp chung mà so sánh? Chi tiêu nhiều lại còn bị mang thêm cái danh dại gái, tính toan.
- Cũng lại là chuyện so sánh thôi, "tôi đã hi sinh vì cô thế nào?tôi đã mang đến cho cô những điều tốt đẹp ra sao mà giờ cô đối xử với tôi thế này?". Trong tình yêu, "cho và nhận" là điều mà cả 2 người trong một mối quan hệ đều được trải nghiệm một cách công bằng. Nếu thấy ngay từ đầu tự thấy mình cho đi nhiều mà nhận lại ít quá, thì sao ko lựa chọn "dừng yêu", để bây giờ khi kết thúc ko vẹn tròn thì lại lấy đó làm điều bất hạnh?! Gì cũng ở mình cả thôi, trưng mấy cái đó ra để chứng minh điều gì? Mấy cái thuộc về hệ quy chiếu tình cảm thì mãi mãi chẳng so được ai hơn ai đâu mà so.
- Một khi đối phương đã im lặng thì để giữ thể diện cho bản thân và cân bằng ko cho mọi chuyện bung bét ra thêm nữa, thì mình cũng nên nói ít lại hoặc im hẳn luôn. Đàn ông có mặt trên đời đảm nhiệm vai trò lắng nghe cơ mà. Còn nếu không ai nói cho nghe thì mình oang oang lên cho ai nghe?! Đàn ông giống mình thì ko để ý chuyện của đàn ông, còn đàn bà thì chỉ thích nói thôi. Làm ầm lên nữa thì được gì? Chuyện toang hoang ra thì ai xấu mặt?
Tóm lại là cứ học từ từ, yêu từ tốn, và chia tay "từ thiện" thôi! Héng! Được vậy thì đời dịu dàng hơn biết bao nhiêu!
Theo Tuổi Trẻ